Lượt xem: 1950
Buýt!
Kể từ khi tôi bước chân vào giảng đường Đại học, tôi mới biết đến Buýt. Một từ ngữ thân thương mà chưa bao giờ trong mười hai năm học trước đó tôi nghĩ tới. Đến khi bắt đầu một cuộc hành trình mới với ba chữ “học – đại – học”, Buýt lại trở thành một người bạn không thể thiếu đối với tôi. Mỗi ngày cứ hai đến ba lần đi cùng Buýt, có khi tận bốn lần được Buýt chở đi chở về, tôi chẳng cảm thấy chán Buýt tí nào.
Buýt gần gũi với tôi, với bạn tôi, với những người sinh viên chúng tôi. Buýt song hành cùng tôi trên quãng đường đi học. Vào giờ cao điểm Buýt chở rất nhiều – rất nhiều hành khách nhưng Buýt vẫn cứ thế: vẫn đưa khách đến đúng trạm, vẫn chạy thật an toàn, vẫn miệt mài bon bon trên tuyến đường dài không kiệt sức.
Buýt còn là người bạn của môi trường. Mỗi lần cùng Buýt đến trường là mỗi lần tôi cảm thấy mình góp một phần nhỏ bé để hạn chế vấn đề ô nhiễm môi trường trong một “kinh đô” xe máy như thành phố mình.
Mưa!
Ở thành phố tôi đang sống, cứ độ đầu tháng năm là mùa mưa đến. Mưa làm cảnh vật trở nên mát mẻ, nhưng Mưa cũng làm tụi sinh viên chúng tôi cực khổ lắm. Nhiều lúc Mưa to đến nỗi – áo mưa cũng không thể che chắn giúp chúng tôi được phần nào. Nhưng rồi, Buýt đã giúp tôi cảm thấy thân thiện với Mưa hơn. Đi cùng Buýt thì Mưa chẳng còn là rắc rối lớn với tôi nữa. Ngồi trên Buýt mỗi lần Mưa to, tôi cảm thấy rất an toàn, đôi lúc lại có chút ấm áp. Nhiều khi thật may mắn là Mưa vừa ngưng hẳn thì Buýt đã dừng ngay trạm tôi muốn xuống. Dù ít hay nhiều thì Buýt cũng đã che chở cho tôi những lúc Mưa đang “vẫy vùng làm nũng”.
Thương cái mối quan hệ giữa Buýt và Mưa lắm!
Tôi!
Tôi chỉ mới học năm hai thôi, còn tận hai năm nữa để làm bạn cùng Buýt. Cứ tưởng chừng hai năm đó sẽ dài lắm, nhưng không đâu, nó sẽ trôi qua rất nhanh nhưng tôi biết rằng tôi sẽ không quên được thời gian được cùng Buýt đến trường và về nhà, đặc biệt là vào những ngày mưa ướt át.
Tôi mỗi ngày một lớn hơn, Buýt cũng sẽ mỗi ngày một già đi. Buýt già đi thì sẽ không thể phục vụ tốt cho những thế hệ học sinh – sinh viên sau này nữa. Bởi thế, tôi luôn hi vọng rằng dịch vụ Buýt sẽ ngày càng được cải tiến, được chăm lo nhằm nâng cao chất lượng Buýt cũng như tăng cường thêm Buýt vào giờ cao điểm để tránh hiện tượng quá tải hành khách và hư hỏng Buýt. Không dừng ở đó, tôi cũng mong muốn sự phát triển loại hình “Xe Buýt Xanh” – xe buýt sử dụng CNG có thành phần chủ yếu là methane được chiết từ khí thiên nhiên – được chú trọng nhiều hơn nữa đến nhằm bảo vệ môi trường và giảm thiểu khói thải hằng ngày.
Hai năm đi Buýt, tôi đã thấy được rất nhiều lợi ích Buýt mang lại. Buýt thật sự là một người bạn tốt của sinh viên chúng tôi.
Còn bạn thì sao? Bạn đã từng làm quen với Buýt? Bạn có cảm nhận giống tôi chứ!?
Huỳnh Đỗ Bảo Tâm
Bình Thạnh - TP.HCM